Mông của cô ấy là rất lớn. Sau đó, tôi nắm lấy mông cô ấy và kéo cô ấy về phía trước, và sau đó tôi vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy cô ấy. Cô ấy không phải Thanh, cô ấy là Phúc. Trong một lúc tôi không hiểu gì cả. Bây giờ tôi nghĩ thật tốt khi mình không lấy tên Mai, nếu không tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng đít vẫn nổ. Ngay sau đó, Mai bước vào qua cửa và bắt đầu cười lớn. Tôi không thể hiểu bất cứ điều gì. Công nhìn tôi chằm chằm. Khi tôi hỏi Thanh, Thanh nói với tôi – Tôi đã cá cược với Phúc, nhưng Phúc đã thua. Theo điều kiện, ai vào nhà trước phải ôm Công từ phía sau. Vì vậy, khi Phúc mở cổng khi bạn đến, bạn vào trước nên bạn bị kẹt và Phúc phải ôm bạn. Nói xong cô càng cười to hơn. Tôi rất vui vì nó tốt.